Số phận định đoạt

SỐ PHẬN ĐỊNH ĐOẠT.
 SỐ

Ta thường nghe. Xem số, coi số, số đỏ, số không may, kẻ xấu số, số kiếp, số hên… Đức năng thắng số.
Trong truyện Kiều có câu
Đoan trường là số thế nào,
Bài ra thế ấy vịnh vào thế kia.
Hoặc
Đã sinh ra số long đong,
Còn mang lấy kiếp má hồng được sao.
Số là sao THIÊN CƠ nó mang trên mình nó những con số lạ kỳ, những thời kỳ tai nạn, tai họa, vui buồn kéo dài bao lâu… Nhìn sao THIÊN CƠ để quyết đoán số may, số xui, số trời ơi đất hỡi tương đối cũng dễ. Nhưng để biết kỳ hạn, thời hạn người viết cũng đành… bó tay.
PHẬN
Ta thường nghe. Phận bạc như vôi (bạc tức là mỏng, bạn có bao giờ dùng móng tay gỡ những lớp vôi bong ra từ mảng tường chưa? Bạc như vôi là thế đấy). Thân phận lạc loài. Phận hồng nhan, phận làm anh… Phận lớn phúc dày.Trong truyện Kiều ta lại có:
Nàng rằng: Phận gái chữ tòng,
Chàng đi thiếp cũng quyết lòng xin đi!
Hoặc
Rằng: Tôi chút phận đàn bà,

Nước non lìa cửa, lìa nhà, đến đây.

PHẬN là sao TỬ VI. Chủ địa vị. Sao nầy tốt là phận tốt, sao nầy xấu phận xấu. Phận ta ngồi ở đâu, ta ngồi ở đó đúng chỗ. Phận ta bắt ta cầm cái gì ta cầm cái đó. Phận bắt ta mang cái gì ta mang cái đó. Phận bắt ta bất hiếu, ta đành làm con bất hiếu. Phận bắt ta làm kẻ bất trung, ta đành làm kẻ bất trung. Phận bắt ta làm đồ chơi thiên hạ, ta đành làm đồ chơi thiên hạ. Ta làm khác với phận để dành có được không? Ta cam chịu số phận an bài ư? Ta quyết tâm làm khác.
Nhưng kìa nó khó làm sao. Ví như ta quen xài vi tính bắt ta cầm cuốc. Ta quen dùng con dao bắt ta vọc bấm phím. Ta quen sai khiến bắt ta làm nô lệ. Ta quen tôi đòi bắt ta chỉ huy… Dĩ nhiên là ngồi không đúng chỗ. Anh cam phận như vậy sao? Vì phận tôi không tranh đấu. Anh luôn luôn tranh đấu vì sao? Phận tôi phận tranh đấu. Rõ ràng có phận để dành. Vậy thì khi thấy “VÔ PHẬN SỰ MIỄN VÀO” ta phải đi ra thôi. Vào đó ta có biết việc chi để làm.
Phận là TỬ VI là dễ hiểu, đoán phận cao thấp, tốt xấu cũng dễ thôi suy nghĩ rồi cũng ra, phận bắt cầm bút hay cầm súng cũng dễ. Phận có vẻ quan trọng phải không? Vậy thì nó nằm ở MỆNH mới hay. Phận nằm ở NÔ cung hóa ra bạn bè tôi tớ quyết định số phận của mình…
ĐỊNH
Tôi có ý định… tôi định đi…, tôi định làm…,  tôi định nói, tôi định viết. Trời định vậy rồi… Tôi nẫy sinh ý định… Tôi định chiếm đoạt…. Vậy định là gì? Định cũng là TỬ VI. Muốn làm gì đầu tiên là ý định nẫy sinh, sau đó thực hiện. Ví dụ tôi nẫy sinh ý định ‘meo’ cho bạn nhưng nghĩ lại tên nầy ăn nói thô bĩ quá đi, không meo nữa. Ví dụ lớn thì quá nhiều. Không phải vô cớ mà nước nầy oánh nước kia. Hôm nay trên mạng, Israel ném bom dải Gaza , thương vong lên tới trên ngàn. Ta không bàn chuyện đúng sai, ta đang bàn ý định nẫy sinh hành động, người viết mượn ví dụ.
Trong Kiều ta có:
Định ngày nạp thái vu qui,

Tiền lưng đã sẵn việc gì chẳng xong !

Hoặc
Sinh rằng: Giải cấu là duyên,

 Xưa nay nhân định thắng nhiên cũng nhiều.

Ta làm điều gì xấu, ta không làm. Chỉ e không biết điều đó là xấu.
Điều tốt ta làm. Chỉ e điều ấy nói được mà làm không được.
Xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều. Thật không? Nếu như sao TỬ VI không nằm trong MỆNH của ta, cung Đại Hạn của ta lấy cái gì để định. Có chăng người khác định, mình có quyền đâu. Vì thế THAM LANG ở Tý Ngọ không hay. Vì ngoài kia TỬ VI quyết định. Cho THAM LANG được ăn thì nó ăn, bắt nó gác thì nó gác, cho nó nghỉ nó nghỉ. THAM LANG muốn suy nghĩ, TỬ VI ngoài kia đã nghĩ dùm mi rồi. Mi khỏi suy nghĩ. Vậy thì lấy đâu THAM LANG tốt ở Tý Ngọ.
Lần nữa ta thấy sao TỬ VI quan trọng, nhưng còn cái quan trọng hơn chưa bàn đến.
ĐOẠT
Định đã ngon rồi nhưng chưa chắc đã ngon bằng đoạt. Vì sao?
Ví dụ cha mẹ tôi định đoạt hôn nhân của tôi? Hoặc chúng nó định đoạt với nhau tui biết chi.
Có câu ví dụ hay. Không nhớ rõ có lẽ trong Bình Ngô Đại Cáo… nếu không phải không chết ai phải không:
“Đoạt sáo Chư ơng Dương độ.
Cầm Hồ Hàm Tử Quan…”
Đoạt tốt là đoạt được thành trì, đoạt được công danh, địa vị, đoạt được cả mạng sống người khác… đoạt được ngai vàng. Đoạt xấu là gì? Là mất mất cả thành trì, mất cả công danh, mất cả mạng sống, mất cả ngai vàng… Đoạt là gì? Là sao THẤT SÁT. Ví dụ có ví dụ mới tin phải không? Vì TỬ VI không thể cân, đo, đong đếm như ngày nào ta ở trong phòng thí nghiệm để quậy phá thì nhiều, học hành thì ít.
Như Vua Quang Trung bên ngoài TỬ VI định nhưng bên trong THẤT SÁT đoạt được.
Vua Bảo Đại, Nguyễn Thái Học bên trong ta định nhưng bên ngoài THẤT SÁT quá tốt, đoạt mất kẻ thì mất ngai vàng, kẻ mất mạng sống. Đúng chưa.
Phan Thanh Giản với ngôi sao THẤT SÁT (tại Ngọ ngon lành) chủ đoạt, ngộ KÌNH… đã không đoạt được 3 tỉnh miền đông làm mất luôn 3 tỉnh miền tây (trong khi trách nhiệm TỬ VI giao là chuộc lại 3 tỉnh miền đông). Éo le hết chỗ để nói. Đặt bạn vào tình huống ấy, bạn làm sao? (tui không dại đặt tôi vào tình huống ấy, tôi lập luận là phận tui không có cách thương thảo, thương thuyết…)
Bạn chú ý khi tốt cần có sao hỗ tương, nếu gặp sao không tương thích chẳng khác gì lạc hãm. Cũng y hệt trình duyệt của bạn tưởng thêm một add on nào đó để lướt Web an toàn, an toàn đâu không thấy… mà trình duyệt hấp hối. Ví dụ như vậy là sống động.
Bây giờ bạn lấy lá số của ban ra. Đề bên sao THIÊN CƠ chữ số, bên TỬ VI chữ định, phận, bên THẤT SÁT đoạt. Rồi bóp đầu ra…. suy nghĩ. Có như thế mới giỏi được. Tự mình thắp đuốc lên mà đi.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *