Góc nhìn Bút Ký Phong Thủy Điền Dã Ký Sự


Nhà tọa Tý hướng Ngọ, 182.5 độ, xây và vào ở năm 1958, vận 5.

Chồng sinh năm 1921 – Tân dậu, Vợ sinh năm 1923 – Quý hợi.


Mảnh đất này tọa lạc tại một vùng quê thuần nông. Người dân ở đây nghèo lắm, quanh năm cấy hái cầy bừa, sống nhờ vào mấy vụ ngô khoai, ăn còn không đủ nói chi tới học hành khoa bảng.

Vào thời điểm giáp hạt, “tháng ba ngày tám” thì thôi rồi, có khi gần cả làng đứt bữa phải ăn cơm độn với ngô khoai thái nhỏ phơi khô, có khi phải ăn trừ bữa, nhà ai có bát cơm trắng là đã khá giả lắm rồi. Những năm 85 trở về trước, nhìn cả làng chỉ thấy vài nóc nhà ngói, phần còn lại đều là nhà tranh vách đất, khá hơn chút thì có nhà trình tường mái rơm, mái rạ. Những ngày mưa bão thì sợ lắm, khi bão về với gió giật cấp 8, cấp 9 là cả làng đã nhốn nháo, nhà nào nhà nấy tất bật chèn chắn nhà cửa phòng bão, nếu mà gió giật cấp 12 thì đa phần nhà tốc mái, không thì cũng dột nát tả tơi. Ấy vậy mà vẫn có một gia đình chỉ với hai vợ chồng làm ruộng mà nuôi được 5 người con học hành. Con cái nổi tiếng hiếu học một vùng. Ba người con trai học hết đại học, hai người con gái học trung cấp. Nhà không giàu có nhưng vẫn cơm no áo ấm. Cụ ông sống thọ gần 90 tuổi, cụ mới mất cách đây vài năm, cụ bà mất trước nhưng cũng thọ 83 tuổi.

Năm 1958, vào khoảng trưa mùa hè, khi gia đình đang chuẩn bị vật liệu để xây nhà, bỗng dưng có một ông Lão trạc tuổi lục tuần, mặc bộ nâu sòng, quần sắn móng lợn, đi chân đất, tay cầm chiếc gậy tre ngà vào xin bát nước, uống cho thỏa cơn khát sau nhiều tiếng bộ hành. Nhìn cụ quắc thước lắm. Mắt sáng tinh anh, giọng nói rất từ tốn và trầm ấm, da dẻ tuy dám nắng nhưng rất “giòn” chứng tỏ là người luôn lội ruộng, thăm đồng. Chủ nhà thấy ông Lão vào chơi vốn lại có tính hiếu khách nên đon đả mời nước và ngồi cùng hầu chuyện.

Ông Lão nhâm nhi bát nước chà xanh, miệng tấm tắc khen ngon. Trong khi ngồi nói chuyện với gia chủ, cặp mắt ông Lão vẫn không quên đảo quanh khu đất, dường như đang toan tính một điều gì đó. Đột nhiên ông Lão đứng phắt dậy, từ từ đi vòng vòng quanh khu đất một lượt rồi quay lại chiếc chõng tre đặt cạnh gốc mít già, nơi có chiếc tay nải mang đi đường. Ông Lão mở nải ra, lấy chiếc La kinh cũ kỹ, mặt la kinh bóng loáng, có thể soi gương được. Lão tiến lại một điểm trong khu đất rồi đưa la kinh lên, từ từ xoay mặt La kinh, ngắm nghía bốn phương tám hướng, khuôn mặt rất suy tư. Sau một hồi xem xét, Lão lấy một chiếc gậy tre to độ bằng ngón tay cái, dài khoảng 50 cm, cẩn thận cắm xuống đất. Lúc này gia chủ vẫn không hiểu điều gì đang diễn ra thì ông Lão nói, đây là tâm nhà, tôi cắm cho anh chị, nhà có phúc lắm, rồi Lão hướng về phía trước dặn gia chủ: tâm đặt đây, hướng thế này thế này,… cùng lúc Lão đưa tay chỉ về phía trước nơi sau này là hướng nhà ngó về đó. Gia chủ rất vui mừng cảm tạ ông Lão. Ông Lão nở nụ cười hiền hậu, từ biệt gia chủ rồi ra đi…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *