Nhà đối diện chùa chiền, nhà thờ


Nhà đối diện chùa chiền, nhà
thờ



Nhà xung khắc Âm –
Dương, nhà đối diện chùa
chiền, nhà thờ,
các cơ sở tôn giáo…     Thường thì người ta nghĩ khi xây nhà mà ở gần chùa
chiền, nhà thờ,…thì tốt chứ sao! Chẳng những được ở gần Phật, Thánh, Chúa…để các
vị phù hộ, giúp đỡ cho; vả lại cũng không sợ ma quỷ đến phá phách vì oai lực của
Thần Thánh trấn giữ thì có gì mà không tốt.

    Thực ra thì từ ngày xưa, ông bà ta có câu
“Góc ao đao đình” hay “Góc ao dao đình” để chỉ một trong những cấm kỵ về phong
thủy nhà cửa là không nên ở gần chùa chiền, miếu mạo, đình miễu…Lý do là vì ở
chùa thường có Phật tử đến gửi bài vị hay tro cốt ở nhà linh.Sau khi chôn thì
người thân thường có gửi thêm hình ở chùa; thế nên người đã mất ngoài một “biệt
thự” ổn định, lâu dài ở khu đô thị “thành phố buồn nghĩa trang” thì cũng có một
căn hộ chung cư cao cấp ở chùa (lýdo mình gọi là căn hộ là vì mỗi người có 1 ô
vuông để hình trong 1 cái kệ cao cao giống như ở tầng cao) Lúc nào buồn buồn họ
cũng có thể khóa cửa nhà biệt thự để qua ở căn hộ cao cấp này. Mà dĩ nhiên là
phải có hình ở đó thì các ông thần hộ pháp giữ chùa – tượng hai ông mặt dữ dằn
đằng đằng sát khí dựng ở hai bên hông trước cửa chính của chùa (gọi nôm na là
security hay bảo vệ) mới cho vào vì là chủ sở hữu chứ không họ cũng không cho
vào đâu vì lý do sợ quấy rối trật tự trị an “chung cư chùa” chứ không phải là
chùa thì muốn ra vô lúc nào cũng được đâu.

    Vậy nên cũng khuyến khích mọi người đầu tư
cho ông bà quá cố của mình thêm một căn hộ cao cấp ở chung cư chùa. Vì lý do là
ở đây một ngày được phục vụ 2 bữa ăn trưa-chiều, được nghe kinh, nghe nhạc Phật
Om Mani Pade Hum; tối còn được xem TV; cải lương; nghe đọc kinh trước khi đi
ngủ. Vậy quả xứng đáng gọi là “cao cấp” phải không? Còn nếu chỉ cấp cho ông bà
một căn biệt thự ở khu đô thị “thành phố buồn” thì thường một

năm 1 lần
mình mới làm đám giỗ mời ông bà về ăn hay tiết Thanh Minh mới ra nhổ cỏ, tảo mộ,
dọn vệ sinh cho căn biệt thự của ông bà thì ông bà quanh năm bị nhịn đói hay nhà
ở bị dơ bẩn…

    Do đó ở chùa
cũng thường xuyên tập trung mật độ dân cư hồn ma đông. Dù nơi đây tập trung
nhiều ma hiền do tối ngày được nghe kinh, tu tập nên thuần tính nhưng mà tính
tình con người thì “nhàn cư vi bất thiện” nên cơm no ấm cật, dễ rậm rựt đi chơi.
Thường thì các chùa chỉ cúng ăn 2 bữa trưa, chiều; nhất là các chùa theo phái
Nam Tông Phật Giáo

Nguyên
Thủy thì thường chỉ cúng bữa trưa nên lúc nào không ăn các vong đói bụng,
hay

đi dạo chơi vòng quanh các nhà xung quanh chùa để quậy phá.

    Thường thì các vong thích
quấy phá nhà đối diện cửa chùa vì dễ đi lại nên các nhà đối diện dễ bị phá phách
nhất. Còn các nhà bên hông hay sau lưng chùa thường ít bị hơn vì ma cũng làm
biếng nhảy qua tường hay đi đường vòng xa nên ma thường dễ đến “thăm” nhà đối
diện nhất.

    Vì thế nếu chúng
ta để ý nhà đối diện cửa chùa thường không buôn bán được gì vì mấy con ma hay
quấy rối, khách muốn ghé vào mua hàng mà tự nhiên thấy khó chịu, không thoải mái
trong người nên chạy xe đi luôn nên cửa hàng thường ế khách. Chỉ trừ các nhà nào
bán nhang đèn,…thì còn sống được vì ma luôn khuyến khích ai bán gì có lợi cho họ
thôi.

Cách hóa giải:

    Bên cạnh
cách dùng bát quái có thần mộc trấn ngay cửa, lau nhà bằng nước quế pha loãng,
đun bếp than làm không khí trong nhà ấm áp hay trồng xương rồng như ở bài nhà
đối diện nghĩa trang có trình bày thì còn 2 cách sau.

    Thứ nhất, có thể dùng gương tráng
thủy đặt ở phòng khách, xoay cho mặt soi nhìn hướng ra đường. Theo lời lý giải
thì người chết đi vẫn có thể nhìn thấy được cái bóng
lờ

mờ của mình ở
trong gương khi soi. Do đó khi nhà nào có người xấu số qua đời tại nhà thì người
nhà lập tức dùng vôi, phấn vẽ hay trét lên gương để cho gương dơ. Là vì người
chết rồi nhưng thần thức có khi vẫn níu kéo cuộc sống dương gian, chưa biết hay
chưa tin là mình đã mất đi nên khi thấy vợ con khóc lóc thương tiếc mình thì họ
chỉ muốn gào thét lên là tôi vẫn còn ở đây và chạy đến gương để nhìn hình của
mình trong gương xem có hình bóng hay không. Khi thấy gương dơ bẩn, họ khó chịu
muốn lấy tay bôi đi phấn, vôi trên bề mặt gương thì phát hiện là mình không thể
bôi xóa như khi còn sống nữa, đến lúc đó mới hiểu là mình đã chết, nên buông xả
mà ra đi chứ không nên nuối tiếc nữa. Hiện nay nhiều nhà khi có tang lại không
hiểu nguồn gốc sâu xa của việc ông bà ta dạy dùng phấn, vôi bôi lên các tấm
gương, cửa kính trong nhà nên cũng bắt chước nhưng sợ là dơ kính nên dùng giấy
báo dán che lại; kỳ thực là hiểu sai ý ông bà dạy dẫn đến việc làm không có ý
nghĩa gì hay cho là đó là mê tín dị đoan.

    Vì người chết vẫn thấy bóng lờ mờ ở trong
gương nên khi ma đi vào nhà đối diện chùa để “thăm” thì thấy trong phòng khách
có sẵn con ma khác đang có sẵn trong nhà (tức là cái bóng của mình) nên bỏ sang
nhà khác để chơi; chứ không phải thấy liền nhảy vô làm quen chơi cho có thêm bạn
đâu.

    Thứ 2, có thể
dùng đèn pha cực mạnh chiếu rọi vào nhà, chiếu thẳng vào mặt tiền nhà vào ban
đêm để tạo một lớp ngăn cách không cho người âm vào nhà. Thỉnh thoảng đi ở ngoài
đường, nếu để ý các bạn có thể thấy có nhiều nhà không bật đèn ở trong nhà rọi
ra vườn hay cổng mà lại bố trí đèn ở ngoài vườn hay ngay cổng mà chiếu ngược ánh
sáng vào cửa nhà thì đừng ngạc nhiên. Mấy căn đó thường là đã có “khách không
mời mà tới”

viếng thăm mấy lần nên chủ nhà mới bố trí như vậy..

    Nói thêm về miếu, miễu thì
miếu là nơi thờ thành hoàng trong làng, xã; nói chung là những người có công với
đất nước, nhiều người, ví dụ như Miếu Bà Chúa Xứ,…còn miễu là những cái am nhỏ
dựng gần mép đường thường là để nhân dân địa phương cúng những người chết trẻ,
chết oan mà người ta tin là chết linh hay hiện hồn về; miễu thì ta hay thấy hai
bên đường nhất là những đoạn đường oan nghiệt hay xảy ra tai nạn giao thông, ví
dụ

như Miễu Ba Cô ở đường đèo đi lên Đà Lạt. Nói chung thì đình, miếu là
nơi thờ cúng thần nên bình thường thì cũng ít cô hồn, ma quỷ nào xuất hiện ở
gần; trừ những ngày rằm, lễ lớn thờ cúng thì ngoài cúng thần linh thường có thêm
cúng bố thí cho cô hồn, dạ quỷ,.nên người âm tụ tập về xung quanh và phía ngoài
đình miếu cũng không ít. Miễu thì dĩ nhiên là nơi thường xuyên người âm xuất
hiện rồi. Riêng về nhà thờ thì tùy, chúng tôi không theo đạo Thiên Chúa, Tin
Lành nên không rành lắm. Hình như ở một số nhà thờ thì có cho gửi cốt, hình vào
– nếu như vậy thì cũng giống như ví dụ chùa chiền đã nói ở trên; còn nhiều nhà
thờ thì hình như không.

    Nếu
như nhà đối diện nhà thờ nào chỉ chuyên tổ chức đám cưới thì đó là cát địa rồi;
mấy ông chồng thường xuyên thấy đám cưới thì được nhắc nhớ “ngày đó chúng
mình…”, làm sao dễ tơ tưởng hình bóng khác..

    Tuy nhiên, trên đây cũng chỉ mới xét theo
Loan Đầu Hình Thể, nếu muốn biết tốt hay xấu còn phải xem thêm về Lý Khí, tức
xét theo Tam Nguyên mới thật sự tỏ tường. Theo người xưa trên 100 bước chân là
khoảng cách hợp lý an toàn khi ở gần nhà thờ đển chùa miếu mạo (khoảng 70m).

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *