Lời tâm sự của con Bốn Phủ

Các bạn đọc bài viết của tác giả Hoài Lê để cùng suy ngẫm. Tránh bị lôi kéo bởi thầy bà vì tiền tài làm mờ mắt mà bất chấp đạo pháp, để rồi khiến càng hầu càng khổ, thậm chí, khuynh gia bại sản, vợ chồng con cái ly tán.
——————————–

Mình là thành viên nhóm CON MẪU TAM TỨ PHỦ cũng thường xuyên truy cập vào nhóm để học hỏi kinh nghiệm của các đồng anh, lính chị, thanh đồng, đạo quan nhưng chỉ thấy: Thầy giỏi thì hay ở ẩn, thầy có nghề thì đứng khoanh tay nhìn xuống. Nên các tân đồng cũng như người có căn số quan tâm đến đạo mẫu thì cứ ” lênh đênh ở cửa thần phù”.

Ngày nào mình cũng gặp những câu hỏi nội dung đại loại như thế này: Em hay mơ lắm, người em khác lắm, cuộc sống và mọi việc của em hay lận đận lắm … Hơn nữa, có những bạn nói rằng thỉnh thoảng nhìn thấy người âm, hay bị người âm dựa bóng, hay ”em đi xem bói nói em căn cao quả nặng ” và kết thúc là mọi người đều ngấp nghé ”trình đồng mở phủ”.

Vì vậy, Hoài Lê viết bài này mong muốn trả lời chung cho tất cả các bạn quan tâm đến vấn đề này. Mình chỉ mong muốn mọi người có hướng đi đúng nhất vì việc thánh không cho phép được sai sót. Mình sẽ bàn về nội dung trình đồng mở phủ sau, bây giờ trước hết nói về căn số:

Mỗi người sinh ra đều có bản mệnh riêng và được cai quản bởi các bậc tiên thánh. Bản mệnh tốt hay xấu là do nghiệp lực và phúc phận từng người, cũng như căn số là do nghiệp báo từng người. Mỗi người một nghiệp, một bản mệnh, một căn số khác nhau, mức độ nặng nhẹ cũng khác nhau nên cách xử lý cũng khác nhau.

Các bạn nên nhớ rằng không phải cứ căn quả là phải ra trình đồng mở phủ. Có người căn quả chỉ cần trình trầu cũng nhẹ, có người chỉ cần tôn lô nhang bản mệnh. Thậm chí có người chỉ cần mang tâm năng đi bái yết đền phủ cũng nhẹ. Chỉ có người nghiệp duyên sâu dày không thể trốn được mới phải ra mở phủ.

Mình xin viết một số vấn đề rõ hơn về căn số:

– Có người lận đận long đong do số phận, phúc phần chưa lớn. “Sông có khúc, người có lúc”, cứ lạc quan cố gắng khắc phục vượt qua, chưa nên kết luận căn quả.
– Có người hay mơ mộng hoặc thích nghe hát văn xem hầu cũng thấy rạo rực. Đó cũng chỉ là có duyên với nhà thánh, nên năng đi chiêm bái cửa thánh kêu cầu, chưa kết luận căn quả.
– Có người thỉnh thoảng hay nhìn thấy người âm, đi gọi hồn hay bị nhập, thỉnh thoảng cũng bị người âm dựa bóng… Đó cũng có thể là mình sát âm nên bị vậy, chưa nên kết luận căn quả.
– Có người bị âm nhập nặng hơn là hành điên thì cũng phải xem xét lại xem hành căn hay bị ma tà xâm nhiễm.

Người trình đồng mở phủ thực sự phải có cơ duyên sâu dày với nhà thánh, phải có bóng thánh, phải có sự linh ứng. Đôi khi ra mở phủ phải có sự báo trước của nhà ngài, có cơ duyên tới ngày tháng phải ra như một sự sắp đặt trước mà không có gì cản được. Đó là sự vô cùng liêng thiêng của nhà ngài.

Ai cũng nghĩ rằng mình long đong, trắc trở quá, khổ sở quá ra mở phủ cho đỡ khổ. Nhưng các bạn đâu biết rằng đó là giải pháp trước mắt thôi, vì người ra mở phủ là tôi con nhà thánh phải có nghĩa vụ phụng sự cả đời. Một năm bắc ghế hầu hai lần, tuần tiết tiệc lễ cũng phải lễ cha lễ mẹ. Ấy là chưa kể đến việc phải tu tâm, dưỡng tính; không tự do bản năng được; không nói tục, chửi bậy; ăn uống vệ sinh kiêng cữ tỏi, hành sống,, thịt chó, cá chép, lòng mề, …đó mới là nhất tâm theo đạo. Ra mở phủ phải xác định là ra trả nghiệp để hành đạo chứ không hành nghề . Dẫu biết ràng mưu cầu hạnh phúc danh vọng là mong ước chính đáng của con người, nhưng hãy đặt nó xuống hàng thứ hai.

Sau khi mở phủ đúng thì tốt đẹp chứ không đúng thì nói thật ”cái bát mẻ chẳng có mà ăn”. Sai việc âm khó sửa lắm, nên các bạn suy nghĩ kỹ đi. Cứ lo sống cho tốt đời trước đã rồi đẹp đạo sau.

Cũng có thể bạn có cơ duyên với nhà thánh nhưng những yếu tố trên chưa đủ chín để ra mở phủ. Mình có lời khuyên cho các bạn thực sự có căn số phải ra mở phủ hãy vững tâm trau dồi kiến thức về đạo, luật đạo trước đã rồi tìm thầy mở phủ. Có bạn cái áo công đồng cũng không hiểu như thế nào, cái khăn xếp còn hỏi mình mua mầu gì, bó tay toàn tập.

Nếu mình không hiểu biết thầy có làm sai mình cũng không biết.

Điều quan trọng là sáng suốt tìm thầy đủ tâm đủ tài.

Sau khi mở phủ một lòng nhất tâm nên tin là đã được. Đừng có hỏi loạn lên là không biết đã được chưa. Cái gì thì cũng cần phải có thời gian, sau 100 ngày mọi việc dần tốt lên, chứ không tốt ngay ngày hôm sau được. Vì có sai thì cũng không thế sửa ngay được và đừng xoay khăn loạn lên. Suy nghĩ thật kỹ, luôn để tâm vững thì mọi sự an.

Đó là tất cả những điều mà mình muốn chia sẻ để mong rằng mọi người cùng tốt lên. Con nhà thánh kiên quyết phải có kiến thức tâm linh và sự hiểu biết nhất định.

Nhân đây xin nói với bạn nào là đồng nổi. Đồng nổi có thể làm việc bình thường, không cần mở phủ vì bạn không có nghiệp được giáng bóng trực tiếp. Mình không nói điều đó là sai đúng. Là đồng nổi không cần ra mở phủ vẫn ra làm việc soi bói bình thường nhưng chỉ là soi bói thôi còn sau này muốn trở thành đồng thầy ”nối quả” (có nghĩa là cúng kiếng sang khăn dẫn trình đệ tử) thì bắt buộc phải có phủ nếu bạn an phận làm đồng soi thì ko cần mở phủ.

Người nào ghế nhà trần chỉ cần đội lệnh nhà trần ko cần mở phủ.

Còn một điều nữa: Là căn của ai thì chỉ có một người thủ mệnh, con tứ phủ phải có nhiều bóng ngài dạy. 

Hoài Lê viết bài này mong muốn mọi người hiểu đạo hơn,tín nhưng không được mê tín dị đoan.

Chẳng có gì thần thông mà không phải học hỏi cả. Bóng cha mẹ dạy mình rằng :”Con nhà thánh chả nhẽ không hiểu đạo, kiến thức phải học không thể tự nhiên mà có”. Tìm cho mình con đường đi theo chính đạo, vương đạo, chứ không được tà đạo.

Tân đồng có gì thiếu sót mong mọi người hoan hỉ.

Hoài Lê

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *